VƯỢT QUA THẤT TÌNH NHỜ CHẠY BỘ

Đăng vào 04/05/2021
665 Lượt xem
0 Lưu
Thêm vào mục yêu thích

Khi kết thúc mối tình nửa thập kỷ, quá đột ngột nên mình khá sốc và rất tổn thương. Vài ngày đầu chỉ biết khóc và khóc, khi ở một mình thì khóc sướt mướt, khi đến công ty thì gồng mình và chỉ dám khóc trong lòng thôi vì sợ mọi người biết. Nhưng cũng chẳng giấu được qua đôi mắt ưu sầu và gương mặt nhạt màu. Mỗi lần nhìn vào gương thì chính mình cũng chẳng nhận ra mình nữa. Chợt nhận ra, hóa ra thất tình lại kinh khủng đến vậy. 

Có một ngày tâm trạng quá tệ, cảm giác như đã chạm đáy của cảm xúc, thay vì về nhà nằm ôm gối thút thít, mình đã chọn ra công viên vừa chạy vừa khóc cho vơi đi nỗi sầu. Lúc đấy chỉ biết cắm đầu chạy, cũng chẳng để tâm đến hơi thở, con tim và đôi chân đang loạn nhịp, và mệt mỏi như thế nào. Trước đó mình cũng cũng đã từng chạy bộ, nhưng chạy mệt thì nghỉ và đi bộ, đoạn đường chạy dài nhất chắc chỉ tầm vài chục mét. Còn lần này, hơi thở hổn hển , đôi chân bủn rủn, rất mệt nhưng lúc đó con tim mình đau hơn nhiều, và trong đầu mình nghĩ tới “chạy bộ là việc đơn giản nhất, nếu mình không hoàn thành được thì bao nhiêu bão táp, phong ba ngoài kia là sao mình chống đỡ, vượt qua được”.... Chân thì chạy , mắt thì lệ rơi, miệng thì lẩm nhẩm “cố lên Q ơi”...

Khi cảm thấy đôi chân đã rệu rã, cảm nhận được cơ thể đã mệt vật vã, mình đã dừng lại: 7.59 km trong 55 phút. Ôi cảm giác sung sướng lắm, đầu óc thật nhẹ nhàng, mọi cảm xúc tiêu cực được thoát ra, thật là kì diệu. Đó cũng là lần đầu tiên mình chạy liên tục, và cũng là quãng đường dài nhất lúc ấy. 

Cảm giác hoàn thành một việc mà trước đây mình chỉ thầm ước, nó tuyệt vời lắm, tâm trạng mình cũng khá rất nhiều, những nỗi buồn cũng vơi dần để thay thế là cảm giác hoàn thành, hưng phấn và có chút tự hào, mãn nguyện về bản thân.

Sau buổi chạy hôm ấy, mình chợt nhận ra: 

 + Mình có thể chạy liên tục đều mà mình nghĩ là không thể trước đó,
 + Chạy giúp tâm trạng mình tốt lên rất nhiều,
 + Trong lúc chạy, mình tự hỏi và đưa ra nhiều giải pháp cho các vấn đề của chính mình….

Một buổi chạy bộ nó chỉ làm tâm trạng cải thiện tức thời, chứ cũng chẳng thể giải quyết thất tình triệt để. Mình hiểu, mình biết rõ điều đó, nên những ngày sau đó mình đã lợi dụng chạy bộ để giải tỏa cảm xúc hằng ngày và rồi nó cũng hình thành một thói quen mới - dậy sớm chạy bộ. Bắt đầu một ngày mới bằng việc chạy bộ, đã làm mình có một ngày mới nhiều năng lượng hơn, một ngày mới dài hơn so với trước đó.

 Và không biết từ lúc nào việc chạy bộ luôn được mình ưu tiên hàng đầu, không lẽ mình đã yêu chạy bộ rồi sao? Giờ đây, dù đi đâu, xa hay gần, đi công việc, du lịch hay về quê mình đều mang theo giày và bộ đồ để chạy, để không phải nghỉ chạy quá 2 buổi liên tiếp. 

 Cám ơn cơ duyên đã đưa mình đến với môn chạy bộ, nó đã giúp mình vượt qua khủng hoảng tuổi 25 năm ấy. Cám ơn chạy bộ đã giúp mình gắn kết, gặp gỡ được nhiều người bạn mới, giúp mình khám phá từ từ được giới hạn của bản thân.

Đây là khu trao đổi của cư dân mạng, những nội dung trên không đại diện cho lập trường của biji