Nhập vào google “chạy bộ được phát minh ra khi nào” và bạn sẽ nhận được một kết quả kỳ lạ nhưng hài hước: “Chạy được phát minh vào năm 1784 bởi Thomas Running khi ông ấy cố gắng đi bộ hai lần trong cùng một thời gian”. Đây là một trong những meme đang chạy vui nhộn nhất hiện có. Nhưng chúng ta hãy quay lại vấn đề nghiêm túc nào.
Như bạn đã biết, chạy là một môn thể thao cổ xưa. Bạn có muốn biết thêm về lịch sử của môn chạy bộ và làm thế nào để nó trở thành một môn thể thao phổ biến ngày nay?
Hãy bắt đầu với bài viết sau đây nhé.
1. Những Con Số
Chạy là một môn thể thao lớn. Theo Statistical khoảng 60 triệu người đã thực hiện chạy bộ trong năm 2017 chỉ riêng ở Hoa Kỳ. Chắc chắn không phải tất cả họ đều là những vận động viên chạy thường xuyên, nhưng thực tế là khoảng 20% dân số Hoa Kỳ đã tham gia môn thể thao này trong khoảng thời gian một năm, và điều này nói lên rất nhiều về sự phổ biến của bộ môn vận dộng thể chất này.
Giờ chúng ta hãy đi sâu vào lịch sử của môn thể thao này nào.
2. Chạy Bộ Được Phát Minh Vào Lúc Nào?
Trước khi chạy bộ là điều bạn thường làm bất cứ khi nào muốn giảm cân hoặc là để đăng một loạt ảnh tập luyện lên Instagram, thì tổ tiên của chúng ta chạy bộ chỉ vì một lý do duy nhất – để tồn tại.
Và chúng ta đã sống sót. Nói tóm lại, nó là vấn đề của việc giết hoặc bị giết.
Chắc chắn, ngày nay, sinh tồn là điều cuối cùng bạn nghĩ đến khi chạy (trừ khi bạn bị một con chó hoang lớn đuổi theo). Nhưng đối với người cổ đại, chạy đường dài có thể là chìa khóa để sinh tồn.
3. Con Người Cổ Đại Và Việc Chạy
Khả năng chạy đường dài là yếu tố then chốt trong nguồn gốc hình thành cơ thể con người hiện đại. Người ta tin rằng tổ tiên ban đầu của loài người, sinh vật giống vượn người được gọi là Australopithecus, đã tiến hóa khoảng 4,5 triệu năm để đi thẳng bằng hai chân. Và sau đó tổ tiên của chúng ta đã phát triển khả năng chạy đường dài hơn 2,6 triệu năm trước, theo bằng chứng hóa thạch về một số đặc điểm riêng biệt của cơ thể người hiện đại.
Lý thuyết là, con người ban đầu trở thành những vận động viên chạy đường dài giỏi như vậy từ hoạt động săn bắt động vật hàng ngày, bao gồm rình rập và đuổi theo con mồi cho đến khi quá khó để bỏ chạy. Những người chạy nhanh hơn thường là những thợ săn giỏi nhất. Hồi đó, nếu bạn không thể đi săn, cơ hội sống sót của bạn là khá mỏng manh.
Một số đặc điểm này bao gồm:
- Sự tách rời của vai, cho phép cơ thể của con người ban đầu xoay trong khi đầu hướng về phía trước trong khi chạy
- Các tính năng của hộp sọ giúp điều chỉnh quá nhiệt trong quá trình chạy
- Thân hình cao hơn với khung xương chậu, eo và thân hẹp hơn.
- Sự phát triển của cơ mông lớn hơn cho phép ổn định và sức mạnh trong quá trình chạy.
- Và rất nhiều tính năng khác.
Nói cách khác, tất cả chúng ta đều được tạo ra để chạy ngay từ đầu. Một số nhà khoa học thậm chí còn tuyên bố rằng chạy bộ là một trong những sự kiện biến đổi nhất trong lịch sử loài người. Chúng ta không nên xem nhẹ những tuyên bố này.
4. Lịch Sử Của ‘Môn Thể Thao’ Chạy Bộ
Trên thực tế, bằng chứng về việc chạy đua có từ thời Đại hội thể thao Tailteann ở Ireland, là khoảng 600 đến 1000 trước Công nguyên, trong khi Thế vận hội Olympic đầu tiên được ghi lại ra đời vào năm 776 trước Công nguyên, tại thị trấn Olympia, Hy Lạp cổ đại.
Thế vận hội cổ đại, được tổ chức bốn năm một lần, được tổ chức trong một lễ hội tôn giáo tôn vinh thần Zeus của Hy Lạp. Vào khoảng thế kỷ thứ tám trước Công nguyên, những người tham gia đã đổ về từ hàng chục thành phố Hy Lạp trở lên, và vài thế kỷ sau đó, con số đã nâng lên đến 100 thành phố từ khắp đế quốc Hy Lạp.
5. Cuộc Marathon Huyền Thoại
Một người lính Hy Lạp cổ xưa đã chạy hơn 25 dặm ~ 42km để truyền tin cho sự chiến thắng của cuộc chiến Batterfield đến Athens. Và cụ thể hơn là Pheidippides – tên của người lính truyên tin này (người có thể không được đào tạo để đạt được kỳ tích bền bỉ như vậy) đã gục xuống sàn sau khi báo tin và chết ngay tại hiện trường.
Và đó là huyền thoại về cuộc marathon cổ xưa nhất, cũng là cảm hứng và nguồn gốc cho các cuộc chạy marathon về sau này.
6. Thế Vận Hội Hiện Đại
Sự kiện Olympic hiện đại đầu tiên diễn ra ở Athens vào năm 1869 và kéo dài 4 ngày. Không lâu sau đó, các cuộc đua chạy bộ trở thành tiêu chuẩn trên toàn cầu chứ không chỉ còn gói gọn ở Thế vận hội.
7. Phát Minh Của Chạy Bộ Jogging
Theo ghi chép, lần đầu tiên từ “chạy bộ - jogging” được sử dụng là vào thế kỷ 16. Tuy nhiên, môn thể thao này không dễ tiếp cận như ngày nay.
Hồi đó, chạy bộ được dành rất nhiều cho giới thượng lưu và quý tộc, chủ yếu được các kiếm sĩ coi như một kỹ thuật rèn luyện để phát triển sức bền và khả năng chịu đựng. Theo thời gian (và nhiều thế kỷ) trôi qua, chạy bộ running và chạy bộ jogging trở nên phổ biến hơn nhiều trong các chương trình đào tạo cùng với sự phát triển của các môn thể thao chuyên nghiệp.
Nhưng điều này vẫn không giải thích được sự bùng nổ đột ngột trong việc chạy theo xu hướng phổ biến trong vài thập kỷ qua, đặc biệt là ở Hoa Kỳ.
8. (Những) Chàng Trai Đằng Sau Xu Hướng
Theo nghiên cứu, sự gia tăng phổ biến môn chạy gần đây được cho là nhờ Arthur Lydiard, một huấn luyện viên điền kinh Olympic người New Zealand, người đã thành lập Câu lạc bộ chạy bộ Auckland.
Hoặc phải kể đến Bill Bowerman, một huấn luyện viên điền kinh của Đại học Oregon, đã đi bộ với Lydiard ở New Zealand, và trải nghiệm hoạt động này trực tiếp, và rất ấn tượng với chạy bộ. Ngay sau đó, Bill đã mang sở thích mới của mình trở lại Mỹ, nơi ông xuất bản cuốn sách có tên “Chạy bộ” (1967) đã trở thành một nét văn hóa khơi mào cho cả cơn sốt chạy bộ.
Ngay sau đó, chạy bộ đã được hầu hết các cơ quan y tế và y tế khuyến khích, ca ngợi những lợi ích của nó, đặc biệt là đối với tim và điều hòa thể chất chung. Trên thực tế, vào năm 1968, Hiệp hội Chạy bộ Quốc gia Hoa Kỳ được thành lập để thúc đẩy thú tiêu khiển ghi lại hàng km.
Một sự kiện khác góp phần làm nên danh tiếng của môn chạy bộ ở Mỹ là chiến thắng của Frank Shorter người Mỹ trong cuộc thi Marathon Olympic năm 1972, thúc đẩy sự bùng nổ của môn chạy trong thập niên 70.
Các cuộc khảo sát cho thấy hơn 25 triệu người đã tham gia tranh cử ở Mỹ trong thời kỳ đó, bao gồm cựu tổng thống Mỹ Jimmy Carter và các ngôi sao Hollywood nổi tiếng như Clint Eastwood.
Nike cũng đã đóng góp một phần vào sự thành công của việc chạy bộ như một môn thể thao giải trí. Công ty, như bạn có thể nói, đã có cổ phần lớn trong việc làm cho môn thể thao này trở nên phổ biến hơn. Vì vậy, họ bắt đầu quảng cáo về lợi ích của chạy bộ và bắt đầu tăng doanh số bán giày và các trang thiết bị của mình.
9. Kết Luận
Vậy chúng ta có thực sự sinh ra để chạy không?
Khoa học không nói dối. Khả năng chạy đường dài của chúng ta là lý do chính tại sao chúng ta vẫn ở đây ngày hôm nay. Khả năng này có nguồn gốc sâu xa trong quá trình tiến hóa của loài người — và không có nghi ngờ gì về điều đó.
Vậy còn chần chờ gì nữa, xỏ giày chạy bộ và bắt đầu thôi nào!
Nguồn: runner’s blue sprint